Tiểu phẩm Trung Thu: LÀM SẠCH RUỘT

Nhân vật                                                            
  • Ông chủ
  • Tèo
  • Cô Loan
Chuẩn bị:
  • Ghế
  • Nải chuối
  • 2 túi bóng đen (cá, bánh trung thu)
  • Điện thoại (làm bằng xốp)
  • Đôi giày, gậy.
Cảnh I: NGU GIỐNG ÔNG
Ông chủ: – Tèo ơi! Tèo
Tèo: – Dạ dạ dạ, Ông chủ gọi con ạ.
ÔC: – Thế  mày làm cái gì trong đó mà ông gọi mãi mày không thưa thế hả?
Tèo: –  Dạ thưa ông con đang cho lợn ăn ạ
ÔC: – Cho lợn ăn sao ông gọi mãi mày không thưa
Tèo: – Dạ bởi vì tiếng lợn kêu lớn hơn tiếng ông nên con không nghe tiếng ông gọi ạ. Thế ông gọi con có việc gì không ạ?
ÔC: – Tất nhiên có chuyện thì ông mới gọi, không có ông gọi mày làm gì hả con? Sao mày ngu thế hả con?
Tèo: – Dạ con ngu vì con giống ông đấy ạ.
ÔC: – A….thằng này mày nói gì thế hả?
Tèo: –  Dạ thưa ông con có nói gì đâu ạ.
ÔC: – Mày cứ liệu hồn. Tèo..! lại ông bảo. Ông có việc phải đi xa, mọi việc ở nhà ông giao cả cho con. Con nhớ trông nom cẩn thận, đừng có ham chơi, dạo này trộm cắp nhiều lắm đấy, con phải hết sức cảnh giác, nếu làm tốt khi ông về sẽ có thưởng.
Tèo: – Dạ vâng ông cứ yên tâm.
ÔC: – Thôi ông đi nghe con.
Tèo: – Dạ ông chủ đi ạ.
ÔC: – À Tèo này.
Tèo: – Dạ, còn chuyện gì nữa ạ.
     ÔC: – Lại đây, Ông nói nhỏ, nếu có ai đến tìm ông hay biếu ông cái gì, thì con nhớ cất cẩn thận nhớ chưa?
Tèo: – Dạ, con nhớ rồi ạ.
ÔC: – Mày nhắc lại ông nghe.
Tèo: – Dạ, ông đi vắng, ở nhà ai biếu ông cái gì nhớ cất cẩn thận đợi ông về.
ÔC: – Tốt, mày nhớ nghe con.
Tèo: – Dạ con nhớ ạ.
ÔC: – Thôi ông đi
Tèo: – Dạ ông đi con chào ông ạ. ( Tèo đi vào nhà)

Cảnh 2: MÓN QUÀ CẤT KỸ
Loan: – Có ai ở nhà không? Làm ơn cho tôi hỏi thăm.
Tèo: (Chạy ra) – Cô hỏi thăm ai? Này cô kia?
Loan: – Chào cậu, cậu cho tôi hỏi thăm đây có phải là nhà ông Ba không?
Tèo: – Đúng, đây là nhà ông Ba, nhưng ông đi vắng rồi.
Loan: – Đi vắng rồi, thế cậu có biết khi nào ông ấy về không?
Tèo: – Không, thế cô cần gặp ông ấy có việc gì?
Loan: – Tôi là bạn của ông Ba mới ở quê lên có chút việc nhân tiện ghé thăm ông ấy có chút quà (đưa túi quà màu đen) gọi là chút quà quê biếu ông Ba, tôi nhờ cậu chuyển giúp.
Tèo: – Tiếc quá, ông chủ tôi lại không có nhà, thôi được tôi sẽ chuyển giúp cô.
Loan: – Cám ơn cậu tôi về.
Tèo: – À này, cô đi cẩn thận không xe nó tông vào là ông chủ tôi không chịu trách nhiệm đâu. À cô ơi!
Loan: – Dạ, có chuyện gì vậy cậu?
Tèo: – Thế cô tên gì để tôi còn nói lại với ông chủ tôi.
Loan: – Cậu cứ nói với ông ấy là có cô Loan ở quê lên nhé!
Tèo: – Vâng cám ơn cô.
Loan: – Thôi tôi về đây.
  Tèo: – Trời ơi quà, hôm nay có người biếu ông chủ tôi quà. À tôi nhớ ra rồi. Ông chủ dặn ta là hễ có ai biếu ông cái gì thì cất cẩn…thận (kéo dài giọng, nhấn mạnh) đợi ông về. Đúng rồi.
(mở túi bóng đen) Trời ơi…! Cá, cá to quá, ta sẽ cất thật cẩn thận như lời ông chủ dặn, nhất định ông chủ sẽ khen ta cho mà coi. (buộc cái túi lại thật chặt, đi loanh quanh tìm cái gì có thể cất vào)
– A, may quá, có cái vali của ông chủ đây rồi (mở vali ra, cất cá vào)
– (chưa yên tâm, suy nghĩ, chạy đi lấy cái chăn quấn cái túi đựng cá lại, bỏ vào vali, đóng thật chặt) thế này chắc là ổn, mình phục mình quá!Tôi ơi là tôi! (vỗ ngực, vênh mặt, đi vào trong)
ÔC: – Tèo, Tèo ơi! Ra ông cho quà nè con.
Tèo: – Dạ ông chủ đã về, ông mua quà cho con ạ, quà gì vậy ông.
ÔC: – Bánh Trung thu đấy con.
Tèo: – Ôi thích quá, nhưng còn chưa đến ngày Trung Thu mà, thế con cũng phải cất cẩn thận hả ông?
ÔC: – Cứ ăn đi! Đến ngày trung thu ông cho đi chơi Trung thu ở Nhà thờ (A), ông có giấy mời rồi con ạ.
Tèo: – ông mà cũng có giấy mời ạ?
ÔC: – mày…….. (giơ tay lên định xử lý)……(hít hít) mà này….. Nhà có mùi gì ma thối thế hả con?
Tèo: – Dạ con không biết.
ÔC: – Ở nhà không chịu quét dọn để nhà bốc mùi thế hả con.
Tèo: – Dạ, con có quét chỗ này rồi mà.
ÔC: – Hay chuột chết mày thử dòm xem nào (đi vòng quanh tìm, mở dần cái vali ra)
Tèo: (đi vòng quanh dòm) Dạ không có
ÔC: – Tèo, cái gì đây. Trời ơi! Cá ở đâu mà mày để thối ra thế này hả?
Tèo: – Dạ thưa ông có một cô gái ở quê lên thăm biếu ông đấy ạ.
ÔC: – Trời ơi! Vậy sao mày lại để thối như thế này? Sao mày không làm sạch ruột, ướp muối, kho kỹ, để tủ lạnh đợi ông về, Trời ơi! Ông phải đánh cho mày một trận.
Tèo: – Dạ con xin ông, ông không được đánh con, con đã làm đúng như lời ông dặn.
ÔC: – Ông dặn thế nào?
Tèo: – Ông dặn nếu ai cho ông cái gì thì cất cẩn thận đợi ông về.
ÔC: – Trời ơi là trời, sao đầu óc mày ngu muội thế hả con? Sao mày không biết suy nghĩ tính toán gì thế hả con? (thở dài)
ÔC (ngồi xuống ghế) – Tèo, lại đây quạt cho ông. Tèo này, bà Trinh mới cho ông nải chuối, mày cất đi để tối ông với mày đi dự Trung thu trong nhà thờ thì đem vào đó làm quà cho các em Thiếu Nhi Thánh Thể nhé. Ông đi tắm cái đã.
Tèo: – Dạ! (đi lấy nải chuối ngắm nghía)

Cảnh 3: LÀM SẠCH RUỘT
Tèo: – Ui, chuối bà Trinh to thật! A….Ta nhớ ra rồi, ông chủ dặn ta hễ ai cho ông chủ cái gì thì làm sạch ruột cất kỹ đợi ông về. Ta sẽ cho ruột nó vào trong ruột của ta (ăn xong rồi nằm, ôi no quá, để đây ta làm một giấc)
ÔC: – Tèo ơi! Tèo…. mày đâu rồi con. A thằng này mày dám ngủ à, mày trông nom nhà cửa thế hả con, ông đánh cho mày một trận.
Tèo: – Dạ con xin ông, ông đừng đánh con, tội con lắm ông ơi (hai ông con đuổi nhau, ông chủ dẫm vào vỏ chuối, ngã)
ÔC: – Ui cha, cái gì đây, sao nhiều vỏ chuối thế này?
Tèo: – Dạ con đã làm đúng như lời ông dặn, làm sạch cất kỹ.
ÔC: – Thế ruột nó đâu hết rồi?
Tèo: – Dạ….Dạ, ruột nó con đã cất kỹ trong ruột con rồi không ai lấy được nữa đâu ông ạ.
ÔC: – Trời ơi! Thế thì mày phải ăn thêm một trận đòn nữa con à.
Tèo: – Xin ông đừng đánh con. Ông ơi, thương người có 14 mỗi mà thương xác có 7 mối đấy ông.
ÔC: – Sao? mày còn dạy ông à!…(chuông điện thoại)
ÔC: – Dạ, dạ, vâng tôi đến ngay, cảm ơn thầy!
ÔC: – Này, thầy (B) vừa gọi điện bảo đến giờ diễn văn nghệ rồi đấy, mày làm ông tốn thời gian quá. Giờ mày đánh cho ông đôi giầy này để ông đi đặt mấy thùng quà cho các cháu ở nhà thờ (tên nhà thờ) con nhé!
Tèo:- Dạ vâng ạ.
ÔC: – Thôi đánh giầy cho ông đi để ông vào trong sửa soạn.
Tèo: – A… mọi khi ông dùng cái gậy này để đánh ta, giờ ta sẽ dùng nó để đánh mày, ôi trời ơi! Giầy gì mà thối thế không biết. (lấy gậy đập giầy)
ÔC: – Tèo. Làm gì mà ầm ĩ  thế hả?
Tèo: – Dạ con đang đánh giầy.
ÔC: – Trời ơi! Ông bảo mày lấy si đánh giầy, sao mày lại lấy gậy của ông để đánh hỏng hết giầy của ông rồi. Cái gậy này chỉ dùng để đánh mày thôi con ạ.
Tèo: – Con xin ông, ông tha cho con.
ÔC: – Sao mày ngu thế hả Tèo, ngu không để đâu cho hết ngu. Ông lấy giầy nào để đi bây giờ, khổ quá con ạ. Thôi, đã đến nước này thì ông và mày đến thẳng nhà thờ, quà thì ……để ông tính sau.
Tèo: – Ông ơi! Con nghe nói là thiếu nhi Thánh Thể ngoan lắm ông ạ, các em ấy không đòi quà đâu. Con có ý kiến hôm nay là trung thu chúng ta hát một bài với các em thiếu nhi làm quà  được không ông?
ÔC: – Ờ, hay! Thằng này đúng là “thông minh đột xuất”! mà mày có thuộc bài nào không?
Tèo: – Ông để con! ở đây có nhạc sống không cho em xin 5 trăm nhạc anh ơi.(hát một bài về Trung Thu). (MC ra cùng khấy động cho mọi người cùng vỗ tay và hát theo)

Hết./.     

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *